Xin cho phép tôi đi vào ký ức bản thân với một ít rào đón. Bởi bản thân tôi không có gì đặc biệt và dòng họ nhà tôi cũng không có gì đặc biệt; chỉ có điều tôi là người Hà Tĩnh, trong tên gọi chung Nghệ Tĩnh, và gọi tắt là xứ Nghệ, nên có lẽ cũng được cảm nhiễm chút ít “gia phong xứ Nghệ” chăng, nếu như gia phong cho một vùng là có?
Ông bà nội tôi có 10 người con. Nhưng chỉ 2 người được học hành. Một là người bác trai thứ 3, có vốn chữ Hán nhất định và có tài xem tướng số. Nghe nói bác đã có vài lần trẩy Kinh xem số cho Bảo Đại. Những người được bác xem số đều rất đúng. Tôi và hai người anh họ cùng tuổi, con của các bác đều có lá số từ bé, và sự tiên đoán tương lai của cả ba xem ra rất nghiệm. Còn chính bác, bác biết trước mệnh của mình: chết đường (tức là chết xa nhà) ở tuổi 58.
Sau bác trai thứ 3, chỉ bố tôi – con út – thứ 10, là được học hành, một ít chữ Hán và nhỉnh hơn là chữ Pháp, rồi được bổ làm hương sư ở Thanh Hóa. Chỉ là hương sư thôi, thế mà ông cũng lần lượt đưa được dăm cháu trai con các ông anh đi cùng, cho theo học, mỗi đứa một hai năm ở xứ Thanh. Có học nên ông rất chăm mượn sách cho con đọc, rất chăm cho sự học của con. Chăm một cách tự nhiên, chứ không gò bó, không đe nẹt, roi vọt theo lối nhà Nho. Còn việc cày cấy, chợ búa, ăn mặc, sinh hoạt trăm sự đều để mẹ lo; mẹ – con một nhà Nho có nhiều học trò trong vùng, thế mà lại rất biết chịu khó, chịu khổ để nuôi chồng, nuôi con. Còn bố tôi dẫu chỉ là hương sư, mà vẫn không động đến bất cứ công việc lao động chân tay nào. Trong con mắt của người làng, ông như thuộc tầng lớp khác.
Từ khi lên Cấp 2, học trường huyện, tôi phải đi – về hàng ngày hàng chục cây số vào ban đêm. Lên Cấp 3, vào trường tỉnh, phải ở trọ, mỗi tuần đi bộ 5 – 6 chục cây số về nhà để mang theo gạo muối. Ngày ra Hà Nội ứng thí Đại học, bố tôi đưa tiễn con hơn 10 cây số đến bến ca nô Đức Thọ để ra Vinh. Từ đây, tôi xa gia đình, một mình xoay trở, giải quyết mọi việc trên đường ghé Vinh, rồi ra Hà Nội; ở Hà Nội tự lo chuyện thi cử, rồi chờ đợi cho đến khi biết trúng tuyển và nhận giấy nhập học…
Mãi cho đến sau này tôi mới giật mình với cái lá số được bác tôi xem. Và rùng mình bởi cái sự kiện, nếu trong những ngày Cải cách ruộng đất, nhà tôi, nếu đúng là “phú nông”, “giàu có” hơn một chút – tức là có gạo thóc dự trữ, có án thư câu đối, có mâm thau nồi đồng, chứ chưa nói đến nhà ngói cây mít, tủ chè, sập gụ…; và bố tôi không bằng mọi giá đưa tôi từ Hương Sơn vào Cẩm Xuyên – nơi ông dạy học, để trốn những cuộc đấu tố mà tôi đã phải dự một phần thì đã chắc gì tôi có thể dễ dàng rời quê mà đi như vậy.
Và nếu tôi không rời quê, thì chắc chắn số phận tôi bây giờ đã khác.
Không biết có dấu hiệu gì đó thuộc “gia phong” chăng, nằm trong cái vốn học vấn thấp thoáng mà cả một đại gia đình 10 người con, trong đó 8 người phải nhường nhịn cho 2 người được hưởng? Nằm ở cái ham không làm giàu theo lối chạy theo phẩm hàm, hoặc theo lối trọc phú, mà là ham chăm lo cho sự học? Và cái điều tâm niệm của bố là phải trang bị và tranh thủ mọi điều kiện cho con rời quê; một tâm niệm ông nén kín trong lòng, nhưng tôi biết là ông rất nung nấu, và kiên quyết thực hiện cho bằng được. Bắt đầu từ tôi, rồi đến các em tôi.
Như vậy là chỉ qua một chút bản thân mà tôi chợt hiểu thân phận, hành trình và hành trang của những ông “đồ Nghệ” trong lịch sử; hiểu câu thơ của Xuân Diệu: Cha đàng ngoài mẹ ở đàng trong/ Ông đồ Nghệ đeo khăn gói đỏ; hiểu vì sao những ông đồ Nghệ có mặt ở khắp nơi.
Trở lại chuyện lần đầu tiên tôi xa nhà. Tiếc là cái lúc quyết định “số phận” tôi – lúc nhận giấy gọi vào Đại học – tôi không được chứng kiến niềm vui của bố khi biết tôi không phải lộn trở về làng. Nhưng tôi hiểu là ông hồi hộp lắm, và niềm vui trong ông là tràn ngập qua những lá thư ông viết rất đều và rất dài hàng tháng cho tôi, và sau này, cho các cháu nội của ông ở Hà Nội. Chăm lo cho sự học của con và tạo một khởi động quyết liệt cho đứa con đầu, đó là công của người cha. Rồi sau đó như một cuộc chạy tiếp sức, người anh sẽ thay mặt cha mà lo cho đàn em, lần lượt đứa nọ đến đứa kia. Tôi muốn nhìn hiện tượng đó như một thứ gia phong xứ Nghệ, một truyền thống có phần nổi đậm hơn nhiều nơi. Truyền thống đó, cách chăm lo đó, tôi thấy có ở nhiều bậc đàn anh và bè bạn đồng nghiệp cùng quê xứ Nghệ. Qua tôi, tôi hiểu họ; và qua họ tôi cũng có dịp hiểu tôi hơn…
Người Nghệ xa quê, nhưng vẫn không lỏng lẻo chút nào mối liên hệ gia đình, gia tộc, dòng họ, bởi sự “dắt díu” nhau như trên. Thú biết bao, trong văn chương, đến Nguyễn Minh Châu bỗng có một vài truyện phảng phất nét sống này của người xứ Nghệ như Giao thừa, Khách ở quê ra… Một khám phá rất tự nhiên; và nếu là người Nghệ Tĩnh đọc Nguyễn Minh Châu thì có thể sẽ còn tủm tỉm cười một mình. Ở đâu cũng thế, Hà Nội hoặc Sài Gòn, các hộ dân xứ Nghệ nào cũng đông khách, gồm chú bác, o (cô) dì, cậu mự (mợ), anh em, con cháu từ gần đến xa, cả những người “đồng hương”. Cứ nhìn cái thông báo mời dự họp “đồng hương” gồm cả tỉnh, huyện và xã vào dịp đầu năm thì rõ điều này. Mà “đồng hương” xứ Nghệ thì đâu mà không có, và cũng dễ nhận dạng lắm: nói to, cười to, âm giọng rất nặng; chỉ vài người đủ náo động cả xóm…
Nhất thiết phải rời quê – lập nghiệp ở nơi khác, và mang theo tất cả nếp sống quen thuộc của đất quê. Tất nhiên đây chỉ là ước ao, là mong mỏi; còn việc có thực hiện được hay không lại cần rất nhiều điều kiện mà không phải ai cũng có, khiến cho đã gọi là người xứ Nghệ thì tuyệt đại đa số phải sống trên… đất Nghệ. Nhưng rời quê rồi mà lòng không lúc nào không nguôi nhớ đất quê. Đó cũng là một nét tâm lý của người Nghệ. Mỗi năm vào dịp giỗ chạp, Tết nhất, cái gia đình “tha hương” gồm cả bố mẹ, anh em, con cháu lại dắt díu nhau về quê, khiến cho các chuyến tàu về Vinh gần như đông chật và mất trật tự hơn cả. Về quê như là cái đích kết thúc của một năm, dẫu vất vả đường sá, tàu xe; bất chấp nguy hiểm của chiến tranh. Nỗi niềm quê hương quả chiếm một tỷ lệ không nhỏ trong tài khoản tình cảm của người xứ Nghệ. Khiến cho, với tôi, những Câu hò trên đất Nghệ An, Đi mô cũng nhớ về Hà Tĩnh, Người đi xây hồ Kẻ Gỗ… mỗi lần nghe cứ như có một lưu luyến, một ngân nga riêng.
Thơ Huy Cận trong Lửa thiêng trước Cách mạng có nhiều bài hay. Một trong những bài thường ít được tuyển, và do đó cũng ít được biết, nhưng lại in rất sâu trong bộ nhớ của tôi, đó là bài Em về nhà, bởi trong đó có hình ảnh Em:
Thôi, sáng hung rồi; em hãy đi
Tự nhiên em nhé; chớ buồn chi
Suốt ngày nhắc nhở em từng phút
Anh đoán thuyền em đến bến gì?
Em – như biết bao người thương của tôi ở tuổi ấu thơ. Và cũng biết bao là bến trên dọc dài Ngàn Sâu, Ngàn Phố trước khi hội vào Sông La ở ngã ba Linh Cảm. Và nhất là 4 câu thơ gợi nhớ bến Tam Sa. Đứng ở bên này Linh Cảm nhìn sang bên kia sông thì phía trái xa mờ nơi chân núi Mồng Ác là xã Ân Phú (trước thuộc huyện Đức Thọ, nay thuộc huyện Vũ Quang), quê của Huy Cận. Còn trước mặt, gần hơn, xoãi theo chân núi Mồng Gà là xã Đôn Mỹ, rồi Mỹ Long, nay là xã Sơn Trà (huyện Hương Sơn) – quê nghèo của tôi:
Tới ngã ba sông, nước bốn bề
Nửa chiều gà lạ gáy bên đê
Làng xa lặng lẽ theo tre trúc
Bến cũ thuyền em sắp ghé về.
Những lần về quê, tôi thường cùng vợ con dừng lại bên này Linh Cảm, dầm chân rất lâu vào dòng nước mát sông La, nhìn toàn cảnh quan ngã ba sông, trước khi qua đò, rồi đi nốt chặng đường đồng để vào tận cái xóm nép sâu chân núi, có cái tên lạ – xóm Ri.
*
* *
Xứ Nghệ “non xanh nước biếc như tranh họa đồ” – đó là chuyện trong thơ. Còn tôi, tôi cảm nhận đến tận da thịt sự khắc nghiệt của thời tiết, và cái nghèo, thiếu của đời sống. Do vậy mà sự cần kiệm, sức chịu đựng và tính lo xa gần như thành tính cách của con người và nếp nhà dân xứ Nghệ. Có thể gọi đó là một nét của gia phong chăng?
Đọc Hàn nho phong vị phú của Nguyễn Công Trứ, tôi thấy sau cái trào lộng của ông đồ trẻ đang miệt mài kinh sử là cái thực đến trần trụi, xót đắng trong cảnh nghèo của người xứ Nghệ – một cái nghèo như là gia truyền, và lưu niên trong lịch sử. “Ngày ba bữa vỗ bụng rau bình bịch…”. “ấm trà góp lá bàng lá vối pha mùi chát chát chua chua. Miếng trầu têm vỏ mận vỏ già buồn miệng nhai nhai nhổ nhổ…”. Cái nghèo của nhà Nho Uy Viễn, huyện Nghi Xuân dường như cứ thế đi suốt đến thế hệ tôi, trong khoảng cách hơn 100 năm…
Nghèo, thiếu nên phải cần kiệm, lo xa. Chuyện cá gỗ là chuyện của người xứ Nghệ trong lịch sử như đã được Trương Vĩnh Ký ghi lại dưới tên truyện Cá rô cây, in trong Chuyện khôi hài năm 1882. Theo thời gian, còn có thêm những chuyện khác của thời hiện đại. Người Nam bộ kiếm được 8 đồng thì tiêu xoẳn cả, thậm chí còn vay thêm để tiêu. Còn người xứ Nghệ thì không những không tiêu mà còn phải kiếm thêm 2 đồng cho chẵn 10 đồng để bỏ ống. Cần kiệm đến thế mà cũng rất ít người biết thế nào là giàu, làm gì có chuyện “công tử Bạc Liêu” ở đây! Phải lo xa bởi cuộc sống quá nghèo thiếu và bởi những bất trắc, hiểm họa luôn rình rập. Những bất trắc và hiểm họa, không chỉ đến từ thiên nhiên, ở xứ Nghệ dường như nhiều và gay gắt hơn mọi nơi.
Trở lên tôi nói những chuyện hôm nay nghe cứ như là chuyện đời xưa. Bởi đó là những gì đã thành nếp – nếp sống, nếp nghĩ trong từng người, từng nhà từ xửa xưa cho đến thời của ông bà, rồi bố mẹ tôi và tôi. Những nếp sống, nếp nghĩ mà tôi ghi tản mạn theo lối hồi ức, kỷ niệm, chứ không có chủ ý đúc kết thành lý luận rồi sẽ nhạt dần chính trong đám con cháu xa gần của tôi hôm nay, dẫu khi ghi sinh quán, chính quán trên giấy khai sinh chúng vẫn là người của quê cha, quê ông: Hương Sơn – Hà Tĩnh.
11 nhận xét:
(function() {
var items = [{'id': '6406657687522924887', 'body': 'Nếu có thể thì nên là đảng Sài Gòn và đảng Hà Nội. Nếu đất nước có 2 thủ đô thay phiên nhau luôn thì càng tốt. Vì theo phong thủy thì Hà Nội đang gặp thời thịnh thế khoản 30 năm tới. Còn Sài Gòn sẽ có một đợt thịnh thế lâu dài (cả trăm năm) sau 30 năm nữa. Trung Quốc đang ở thời mạc vận (vận 8)đã 10 năm nay và sẽ còn tiếp tục cả trăm năm nữa. Dân Trung Quốc còn phải thống khổ một thời gian rất dài. Sau khi ra khỏi thời mạc vận thì dân số Trung Quốc chỉ còn trên dưới 300 triệu người, không còn khả năng đe dọa thế giới nữa 🙂 Sài Gòn từng là cái nôi của đế quốc Phù Nam, lúc thịnh thời đã thôn tính cả DNA. Nếu giờ có thêm Hà Nội (tốt về núi) hợp tung nữa thì đất nước sẽ nhanh chóng hùng cường.', 'timestamp': '1372425116252', 'permalink': 'http://bshohai.blogspot.com/2013/06/thoat-trung-luan.html?showComment751372425116252#c6406657687522924887', 'author': {'name': 'littlefrog', 'avatarUrl': 'http://img2.blogblog.com/img/b16-rounded.gif', 'profileUrl': 'http://www.blogger.com/profile/11126866422842749853'}, 'displayTime': '20:11 Ngày 28 tháng 6 năm 2013', 'deleteclass': 'item-control blog-admin pid-2008782783'}, {'id': '3593732880997234471', 'body': 'Sài Gòn và Hà Nội rất tương hổ nhau. 1 bên tốt về núi nên con người có tinh thần gan dạ, quật cường, trong thời thịnh thế đá đánh bại rất nhiều đế quốc hùng mạnh. Sài Gòn thì tốt về sông nên giàu có, trù phú, con người hiều lành, lương thiện, thông thoán, dễ tiếp thu những thứ mới. Lúc Hà Nội mạnh thì là lúc Sài Gòn yếu. Lúc Hà Nội yếu thì Hà Nội mạnh (theo phong thủy). Nếu có 2 thủ đô nữa thì có lợi cho đất nước biết bao.', 'timestamp': '1372425799484', 'permalink': 'http://bshohai.blogspot.com/2013/06/thoat-trung-luan.html?showComment751372425799484#c3593732880997234471', 'author': {'name': 'littlefrog', 'avatarUrl': 'http://img2.blogblog.com/img/b16-rounded.gif', 'profileUrl': 'http://www.blogger.com/profile/11126866422842749853'}, 'displayTime': '20:23 Ngày 28 tháng 6 năm 2013', 'deleteclass': 'item-control blog-admin pid-2008782783'}, {'id': '135135418600044257', 'body': 'Bản chất chế độ của ta là Oligarchy ( vua tập thể ), họ cầm quyền bằng cách:\74br /\76\74br /\76Nghèo để trị ( không cho thành phần trung lưu mạnh lên, còn tầng lớp giàu nhất là Đảng ).\74br /\76Chia để trị ( tầng lớp, tôn giáo, tạo nghi kị- mâu thuẫn giữa người và người ).\74br /\76Ngu để trị ( giáo dục ngu dân, chặn thông tin ).\74br /\76\74br /\76Bên cạnh đó: Tiêu diệt thành phần có tư duy độc lập – dùng những người không có nhân phẩm làm tay sai.\74br /\76 Làm cho dân khí bị suy đồi ( cố tình cho dân quen với bất công ).\74br /\76 Đánh tráo khái niệm làm lệch dân chí.\74br /\76 Cài gián điệp, chỉ điểm vào mọi ngõ ngách có nguy cơ.\74br /\76 Hay gây xung đột với làng giềng nếu mạnh ( hoặc dùng xung đột định hướng nếu yếu )\74br /\76\74br /\76Chế độ này xem nhân dân là kẻ thù và ngoại ban giúp họ cầm quyền là bạn. Chế độ này chỉ có thể sụp khi: \74br /\76\74br /\76Xung đột giữa nội bộ cầm quyền ( như kiểu Hồ Diệu Bang và Đặng Tiểu Bình )\74br /\76Xung đột giữa nhân dân và Đảng. \74br /\76Bị ngoại quốc tiêu diệt.\74br /\76\74br /\76Mao Trạch Đông đã sáng tạo ra mô hình 2 cái phàm để hạn chế xung đột nội bộ, cho nên uỷ viên BCT luôn biết đồng thuận giữ quyền lợi chung. Xung đột giữa dân và đảng khó xảy ra vì văn hoá Việt phù hợp với Đảng. Việt Nam lại kế sát TQ là nước cũng có nền chính trị Oligarchy. Các lãnh đạo có tinh thần dân tộc rất thấp và tư lợi rất cao do hậu quả của lịch sử để lại.\74br /\76\74br /\76Tình hình hiện nay nếu Việt muốn thoát Trung thì:\74br /\76\74br /761/ Trung Hoa phải sụp.\74br /762/ Lãnh đạo TQ cho phép Việt Nam cải cách chính trị trước để họ cải cách theo.\74br /\76\74br /\76Khi đó thì nhóm lợi ích ( nhóm cải cách ) trong Đảng ta sẽ chiến thắng nhóm bảo thủ do nhóm bảo thủ đi ngược với thời đại. Đảng ta sẽ tách làm hai nhưng phải cần 20-40 năm để bộ máy chính trị mới ổn định.', 'timestamp': '1372428731934', 'permalink': 'http://bshohai.blogspot.com/2013/06/thoat-trung-luan.html?showComment751372428731934#c135135418600044257', 'author': {'name': 'Cường Ngô Chí', 'avatarUrl': 'http://img2.blogblog.com/img/b16-rounded.gif', 'profileUrl': 'http://www.blogger.com/profile/17012778356952075702'}, 'displayTime': '21:12 Ngày 28 tháng 6 năm 2013', 'deleteclass': 'item-control blog-admin pid-1600798492'}, {'id': '1451132940937002243', 'parentId': '135135418600044257', 'body': 'Chế độ Việt Nam hiện tại là chế độ cực kì vững chắc vì lãnh đạo biết tiếp thu thuật cai trị từ thời cổ đại cho đến hiện đại, kết hợp với kho tàng kinh nghiệm vô giá của cộng sản quốc tế, Nga Xô và Trung Cộng. Bên cạnh đó, họ biết sáng tạo thêm cho phù hợp với Việt Nam từng giai đoạn, từng hoàn cảnh, từng vùng. Hiện nay họ chỉ hơi lúng túng vì khó làm nghèo để trị, đồng thời có một bộ phận trong Đảng đang phá cái thế ngu để trị. Nói chung về lĩnh vực độc tài, khủng bố thì tụi Nam Mỹ, Trung Đông, Phi Châu chỉ đáng đệ tử của Cộng Sản nói chung và Đảng ta nói riêng thôi. \74br /\76\74br /\76P/S: Nói vậy để cho mọi người hết ảo tưởng là lãnh đạo ngu dốt.', 'timestamp': '1372430881208', 'permalink': 'http://bshohai.blogspot.com/2013/06/thoat-trung-luan.html?showComment751372430881208#c1451132940937002243', 'author': {'name': 'Cường Ngô Chí', 'avatarUrl': 'http://img2.blogblog.com/img/b16-rounded.gif', 'profileUrl': 'http://www.blogger.com/profile/17012778356952075702'}, 'displayTime': '21:48 Ngày 28 tháng 6 năm 2013', 'deleteclass': 'item-control blog-admin pid-1600798492'}, {'id': '3776672344684635036', 'body': 'Dear All,\74br /\76Vì nợ xấu của Trung Hoa ngất trời, và vì Bloomberg đăng bài về tài sản của Tập, nên ngay từ tháng 7/2012 \74b\76\74a href\75\42http://bloombergvn.com/chi-tiet-tin/vi-sao-bloomberg-bi-chan-o-trung-quoc-1113.aspx\42 rel\75\42nofollow\42\76Trung Hoa đã chặn Bloomberg\74/a\76\74/b\76. Và từ tháng 5/2013 thì Bloomberg đã thông báo \74b\76\74a href\75\42http://www.bloomberg.com/news/2013-05-21/block-says-china-banks-bad-loans-spread-beyond-government-debt.html\42 rel\75\42nofollow\42\76Block Says China Banks’ Bad Loans Spread Beyond Government Debt\74/a\76\74/b\76. Một trận động đất lớn sẽ còn kinh hoàng hơn thời 2008 Mỹ bị suy thoái kinh tế nữa đấy các bạn. \74br /\76\74br /\76Nhưng đây là cơ hội cuối cùng cho Việt Nam thời đại này. Nếu không thì kiếp này tớ không nhìn thấy Việt Nam tươi sáng được.\74br /\76\74br /\76Good night,', 'timestamp': '1372432839061', 'permalink': 'http://bshohai.blogspot.com/2013/06/thoat-trung-luan.html?showComment751372432839061#c3776672344684635036', 'author': {'name': 'Hồ Hải', 'avatarUrl': '//lh5.googleusercontent.com/-7eGTx5rIxRQ/AAAAAAAAAAI/AAAAAAAAEyA/kWTeGhYuqnE/s512-c/photo.jpg', 'profileUrl': 'http://www.blogger.com/profile/13200149306030584627'}, 'displayTime': '22:20 Ngày 28 tháng 6 năm 2013', 'deleteclass': 'item-control blog-admin pid-393649834'}, {'id': '7515310480462040530', 'body': 'Xăng dầu thế giới không tăng giá vẫn 97usd/thùng như mấy tuần nay, thậm chí có lúc giảm về 93usd/thùng, nhưng chúng đang quá túng tiền đành phải xén lông cù bằng cách \74b\76\74a href\75\42http://kinhdoanh.vnexpress.net/tin-tuc/thi-truong/xang-tiep-tuc-tang-gia-gan-400-dong-mot-lit-2840144.html\42 rel\75\42nofollow\42\76Tăng giá xăng dầu thêm 400 đổng mỗi lít\74/a\76\74/b\76. Hehehe, tuyệt.', 'timestamp': '1372434474834', 'permalink': 'http://bshohai.blogspot.com/2013/06/thoat-trung-luan.html?showComment751372434474834#c7515310480462040530', 'author': {'name': 'Hồ Hải', 'avatarUrl': '//lh5.googleusercontent.com/-7eGTx5rIxRQ/AAAAAAAAAAI/AAAAAAAAEyA/kWTeGhYuqnE/s512-c/photo.jpg', 'profileUrl': 'http://www.blogger.com/profile/13200149306030584627'}, 'displayTime': '22:47 Ngày 28 tháng 6 năm 2013', 'deleteclass': 'item-control blog-admin pid-393649834'}, {'id': '7719582866574730450', 'parentId': '6406657687522924887', 'body': 'ha ha comment hay vote cho ban phiếu tính nhiệm cao.', 'timestamp': '1372434691416', 'permalink': 'http://bshohai.blogspot.com/2013/06/thoat-trung-luan.html?showComment751372434691416#c7719582866574730450', 'author': {'name': 'Thành Lợi', 'avatarUrl': 'http://img2.blogblog.com/img/b16-rounded.gif', 'profileUrl': 'http://www.blogger.com/profile/10322403724515857546'}, 'displayTime': '22:51 Ngày 28 tháng 6 năm 2013', 'deleteclass': 'item-control blog-admin pid-624749006'}, {'id': '7129198851467922374', 'parentId': '3593732880997234471', 'body': 'giống bình nhưỡng và seoul. Tui cũng thích dzậy lắm đa.\74br /\76Chứ một thằng làm ra của cải vật chất để nuôi một thằng nghèo (mà còn đểu) sao nuôi nổi.', 'timestamp': '1372435232889', 'permalink': 'http://bshohai.blogspot.com/2013/06/thoat-trung-luan.html?showComment751372435232889#c7129198851467922374', 'author': {'name': 'Thành Lợi', 'avatarUrl': 'http://img2.blogblog.com/img/b16-rounded.gif', 'profileUrl': 'http://www.blogger.com/profile/10322403724515857546'}, 'displayTime': '23:00 Ngày 28 tháng 6 năm 2013', 'deleteclass': 'item-control blog-admin pid-624749006'}, {'id': '5057570480786130924', 'parentId': '3593732880997234471', 'body': 'Tốt nhứt là cho nó ra riêng luôn. Giống như người miền tây có chồng hay có vợ rồi cho ra riêng. tự lập khỏi phải nuôi.', 'timestamp': '1372435414301', 'permalink': 'http://bshohai.blogspot.com/2013/06/thoat-trung-luan.html?showComment751372435414301#c5057570480786130924', 'author': {'name': 'Thành Lợi', 'avatarUrl': 'http://img2.blogblog.com/img/b16-rounded.gif', 'profileUrl': 'http://www.blogger.com/profile/10322403724515857546'}, 'displayTime': '23:03 Ngày 28 tháng 6 năm 2013', 'deleteclass': 'item-control blog-admin pid-624749006'}, {'id': '3463501254348310610', 'parentId': '3593732880997234471', 'body': 'Thằng nào có khả năng thì thằng đó cầm đầu, thay đổi thằng kém khả năng. Nhưng trên thế giới không thấy có nước nào như vậy. Không biết có vấn đề gì không ?', 'timestamp': '1372437658030', 'permalink': 'http://bshohai.blogspot.com/2013/06/thoat-trung-luan.html?showComment751372437658030#c3463501254348310610', 'author': {'name': 'littlefrog', 'avatarUrl': 'http://img2.blogblog.com/img/b16-rounded.gif', 'profileUrl': 'http://www.blogger.com/profile/11126866422842749853'}, 'displayTime': '23:40 Ngày 28 tháng 6 năm 2013', 'deleteclass': 'item-control blog-admin pid-2008782783'}, {'id': '5191396421862682294', 'parentId': '7515310480462040530', 'body': 'Anh em tụi nó đang hấp hối bác ạ.', 'timestamp': '1372444422131', 'permalink': 'http://bshohai.blogspot.com/2013/06/thoat-trung-luan.html?showComment751372444422131#c5191396421862682294', 'author': {'name': 'littlefrog', 'avatarUrl': 'http://img2.blogblog.com/img/b16-rounded.gif', 'profileUrl': 'http://www.blogger.com/profile/11126866422842749853'}, 'displayTime': '01:33 Ngày 29 tháng 6 năm 2013', 'deleteclass': 'item-control blog-admin pid-2008782783'}];
var msgs = {'loadMore': 'Tải thêm…', 'loading': 'Đang tải…', 'loaded': 'Không có trang nào khác!', 'addComment': 'Thêm nhận xét', 'reply': 'Trả lời', 'delete': 'Xóa'};
var config = {'blogId': '3415649745085421823', 'postId': '9038969077624525886', 'feed': 'http://bshohai.blogspot.com/feeds/9038969077624525886/comments/default', 'authorName': 'Hồ Hải', 'authorUrl': 'http://www.blogger.com/profile/13200149306030584627', 'baseUri': 'http://www.blogger.com', 'maxThreadDepth': 2};
// 0) {
cursor = parseInt(items[items.length – 1].timestamp) + 1;
}
var bodyFromEntry = function(entry) {
if (entry.gd$extendedProperty) {
for (var k in entry.gd$extendedProperty) {
if (entry.gd$extendedProperty[k].name == ‘blogger.contentRemoved’) {
return ” + entry.content.$t + ”;
}
}
}
return entry.content.$t;
}
var parse = function(data) {
cursor = null;
var comments = [];
if (data && data.feed && data.feed.entry) {
for (var i = 0, entry; entry = data.feed.entry[i]; i++) {
var comment = {};
// comment ID, parsed out of the original id format
var id = /blog-(\d+).post-(\d+)/.exec(entry.id.$t);
comment.id = id ? id[2] : null;
comment.body = bodyFromEntry(entry);
comment.timestamp = Date.parse(entry.published.$t) + ”;
if (entry.author && entry.author.constructor === Array) {
var auth = entry.author[0];
if (auth) {
comment.author = {
name: (auth.name ? auth.name.$t : undefined),
profileUrl: (auth.uri ? auth.uri.$t : undefined),
avatarUrl: (auth.gd$image ? auth.gd$image.src : undefined)
};
}
}
if (entry.link) {
if (entry.link[2]) {
comment.link = comment.permalink = entry.link[2].href;
}
if (entry.link[3]) {
var pid = /.*comments\/default\/(\d+)\?.*/.exec(entry.link[3].href);
if (pid && pid[1]) {
comment.parentId = pid[1];
}
}
}
comment.deleteclass = ‘item-control blog-admin’;
if (entry.gd$extendedProperty) {
for (var k in entry.gd$extendedProperty) {
if (entry.gd$extendedProperty[k].name == ‘blogger.itemClass’) {
comment.deleteclass += ‘ ‘ + entry.gd$extendedProperty[k].value;
} else if (entry.gd$extendedProperty[k].name == ‘blogger.displayTime’) {
comment.displayTime = entry.gd$extendedProperty[k].value;
}
}
}
comments.push(comment);
}
}
return comments;
};
var paginator = function(callback) {
if (hasMore()) {
var url = config.feed + ‘?alt=json&v=2&orderby=published&reverse=false&max-results=50’;
if (cursor) {
url += ‘&published-min=’ + new Date(cursor).toISOString();
}
window.bloggercomments = function(data) {
var parsed = parse(data);
cursor = parsed.length
Nếu có thể thì nên là đảng Sài Gòn và đảng Hà Nội. Nếu đất nước có 2 thủ đô thay phiên nhau luôn thì càng tốt. Vì theo phong thủy thì Hà Nội đang gặp thời thịnh thế khoản 30 năm tới. Còn Sài Gòn sẽ có một đợt thịnh thế lâu dài (cả trăm năm) sau 30 năm nữa. Trung Quốc đang ở thời mạc vận (vận 8)đã 10 năm nay và sẽ còn tiếp tục cả trăm năm nữa. Dân Trung Quốc còn phải thống khổ một thời gian rất dài. Sau khi ra khỏi thời mạc vận thì dân số Trung Quốc chỉ còn trên dưới 300 triệu người, không còn khả năng đe dọa thế giới nữa 🙂 Sài Gòn từng là cái nôi của đế quốc Phù Nam, lúc thịnh thời đã thôn tính cả DNA. Nếu giờ có thêm Hà Nội (tốt về núi) hợp tung nữa thì đất nước sẽ nhanh chóng hùng cường.
Trả lờiXóa
ha ha comment hay vote cho ban phiếu tính nhiệm cao.
Xóa
Sài Gòn và Hà Nội rất tương hổ nhau. 1 bên tốt về núi nên con người có tinh thần gan dạ, quật cường, trong thời thịnh thế đá đánh bại rất nhiều đế quốc hùng mạnh. Sài Gòn thì tốt về sông nên giàu có, trù phú, con người hiều lành, lương thiện, thông thoán, dễ tiếp thu những thứ mới. Lúc Hà Nội mạnh thì là lúc Sài Gòn yếu. Lúc Hà Nội yếu thì Hà Nội mạnh (theo phong thủy). Nếu có 2 thủ đô nữa thì có lợi cho đất nước biết bao.
Trả lờiXóa
giống bình nhưỡng và seoul. Tui cũng thích dzậy lắm đa.
Chứ một thằng làm ra của cải vật chất để nuôi một thằng nghèo (mà còn đểu) sao nuôi nổi.
Xóa
Tốt nhứt là cho nó ra riêng luôn. Giống như người miền tây có chồng hay có vợ rồi cho ra riêng. tự lập khỏi phải nuôi.
Xóa
Thằng nào có khả năng thì thằng đó cầm đầu, thay đổi thằng kém khả năng. Nhưng trên thế giới không thấy có nước nào như vậy. Không biết có vấn đề gì không ?
Xóa
Bản chất chế độ của ta là Oligarchy ( vua tập thể ), họ cầm quyền bằng cách:
Nghèo để trị ( không cho thành phần trung lưu mạnh lên, còn tầng lớp giàu nhất là Đảng ).
Chia để trị ( tầng lớp, tôn giáo, tạo nghi kị- mâu thuẫn giữa người và người ).
Ngu để trị ( giáo dục ngu dân, chặn thông tin ).
Bên cạnh đó: Tiêu diệt thành phần có tư duy độc lập – dùng những người không có nhân phẩm làm tay sai.
Làm cho dân khí bị suy đồi ( cố tình cho dân quen với bất công ).
Đánh tráo khái niệm làm lệch dân chí.
Cài gián điệp, chỉ điểm vào mọi ngõ ngách có nguy cơ.
Hay gây xung đột với làng giềng nếu mạnh ( hoặc dùng xung đột định hướng nếu yếu )
Chế độ này xem nhân dân là kẻ thù và ngoại ban giúp họ cầm quyền là bạn. Chế độ này chỉ có thể sụp khi:
Xung đột giữa nội bộ cầm quyền ( như kiểu Hồ Diệu Bang và Đặng Tiểu Bình )
Xung đột giữa nhân dân và Đảng.
Bị ngoại quốc tiêu diệt.
Mao Trạch Đông đã sáng tạo ra mô hình 2 cái phàm để hạn chế xung đột nội bộ, cho nên uỷ viên BCT luôn biết đồng thuận giữ quyền lợi chung. Xung đột giữa dân và đảng khó xảy ra vì văn hoá Việt phù hợp với Đảng. Việt Nam lại kế sát TQ là nước cũng có nền chính trị Oligarchy. Các lãnh đạo có tinh thần dân tộc rất thấp và tư lợi rất cao do hậu quả của lịch sử để lại.
Tình hình hiện nay nếu Việt muốn thoát Trung thì:
1/ Trung Hoa phải sụp.
2/ Lãnh đạo TQ cho phép Việt Nam cải cách chính trị trước để họ cải cách theo.
Khi đó thì nhóm lợi ích ( nhóm cải cách ) trong Đảng ta sẽ chiến thắng nhóm bảo thủ do nhóm bảo thủ đi ngược với thời đại. Đảng ta sẽ tách làm hai nhưng phải cần 20-40 năm để bộ máy chính trị mới ổn định.
Trả lờiXóa
Chế độ Việt Nam hiện tại là chế độ cực kì vững chắc vì lãnh đạo biết tiếp thu thuật cai trị từ thời cổ đại cho đến hiện đại, kết hợp với kho tàng kinh nghiệm vô giá của cộng sản quốc tế, Nga Xô và Trung Cộng. Bên cạnh đó, họ biết sáng tạo thêm cho phù hợp với Việt Nam từng giai đoạn, từng hoàn cảnh, từng vùng. Hiện nay họ chỉ hơi lúng túng vì khó làm nghèo để trị, đồng thời có một bộ phận trong Đảng đang phá cái thế ngu để trị. Nói chung về lĩnh vực độc tài, khủng bố thì tụi Nam Mỹ, Trung Đông, Phi Châu chỉ đáng đệ tử của Cộng Sản nói chung và Đảng ta nói riêng thôi.
P/S: Nói vậy để cho mọi người hết ảo tưởng là lãnh đạo ngu dốt.
Xóa
Dear All,
Vì nợ xấu của Trung Hoa ngất trời, và vì Bloomberg đăng bài về tài sản của Tập, nên ngay từ tháng 7/2012 Trung Hoa đã chặn Bloomberg. Và từ tháng 5/2013 thì Bloomberg đã thông báo Block Says China Banks’ Bad Loans Spread Beyond Government Debt. Một trận động đất lớn sẽ còn kinh hoàng hơn thời 2008 Mỹ bị suy thoái kinh tế nữa đấy các bạn.
Nhưng đây là cơ hội cuối cùng cho Việt Nam thời đại này. Nếu không thì kiếp này tớ không nhìn thấy Việt Nam tươi sáng được.
Good night,
Trả lờiXóa
Xăng dầu thế giới không tăng giá vẫn 97usd/thùng như mấy tuần nay, thậm chí có lúc giảm về 93usd/thùng, nhưng chúng đang quá túng tiền đành phải xén lông cù bằng cách Tăng giá xăng dầu thêm 400 đổng mỗi lít. Hehehe, tuyệt.
Trả lờiXóa
Anh em tụi nó đang hấp hối bác ạ.
Xóa